"Hèn mà còn nhận ra mình là thằng hèn, là hèn tử tế. Hèn mà ngậm miệng ăn tiền là hèn nhơ bẩn.
Hèn mà ngậm máu phun người là hèn bất nhân. Hèn bán đất bán nước thì trời tru đất diệt"
(Phạm Chuyên)

Donnerstag, 16. Dezember 2010

Đêm lang thang

Đêm về phố thị lên đèn
Ngoài đường lê những bóng đen gầy còm
Một đàn em bé ốm nhom
Mặt đen lem luốc lom khom tìm gì?

Cúi mặt xuống đất nhặt chi?
À! ra em nhặt, cái gì em ăn
Những đồ phế thải người quăng
Đầy mùi hôi thối ruồi nhằng như ong

Những xương khách đã ăn xong
Vô tư trong quán cứ quăng ra đường
Con người chẳng có tình thương
"Xã hội chủ nghĩa thiên đường là đây"

Các quan trong quán béo đầy
Ăn đủ mọi thứ lòng đầy nhớp nhơ.
Ông Mao, ông Mác bây giờ
Các ông treo ở bàn thờ ngày đêm

Tiền đâu ăn nhậu hằng đêm?
Ăn xong xương quẳng ra thềm cho ai?
Trẻ em đen đủi lượm nhai
Mỗi đêm nhặt rác đến hai ba giờ

Ngồi xem, tôi rất, bất ngờ!
Đêm về ám ảnh hàng giờ trong tôi
Xa quê mấy chục năm rồi
Hôm nay thăm lại, làng tôi gây giờ

"Đau lòng hồn mãi ngẩn ngơ"
Như là đang sống "giấc mơ hãi hùng"
Gặp người, bạn cũ, ngồi chung
Quay sang tôi hỏi, lung tung, mấy lời

Sao mấy em nhỏ tả tơi?
Sống chung, với rác "cuộc đời" ra sao?
Bạn rằng xin chớ hỏi tao
Hãy hỏi những đứa đỉnh cao ngất trời

"Đỉnh cao trí tuệ" loài người
Chúng ngồi ăn uống vui cười thâu đêm.
"Trẻ em đói khổ" ngoài thềm
Lang thang, đêm ngủ, có mền không em?

Giáng Sinh em có ra xem?
Chúa Con xuống thế giống em không nhà
Đêm nay em hát ngân nga
Nửa đêm lạnh lẽo "CHÚA SINH RA ĐỜI"

Thanh Sơn 16.12.2010



Ghi lại để nhớ lần đầu tiên năm 2002 về quê hương
thăm lại mồ mả cha mẹ, và ace. sau 22 năm biệt xứ.
1buổi tối ngồi chung với bạn và tận mắt chứng kiến,
cảnh các trẻ em bỏ học lang thang bới rác kiếm sống.